Gần Nơi Cảnh Phật
( thuận nghịch độc)
Mỗi
khi mùa thu trở về tôi lại nhớ đến lối về khu phố năm xưa của một
thời niên thiếu , vẫn đây hàng cây trải dài đến cuối khúc quanh … Nhà
em nơi kia mái ngói rêu phong của niềm đau muôn thuở . Tôi lại nhớ em …
cái cảm giác thân quen chưa một lần từ bỏ , bây giờ dù đã xa nhau mãi
mãi nhưng trong lòng tôi vẫn in dấu hơi gió thoảng đưa từ dòng sông
trước mặt tâm tấm mưa phùn ,,,,
Đưa đẩy gió thu lá ngẩn ngơ
Mỏi mòn chân bước dõi xa bờ
Mưa đầy phố cũ tình vương vấn
Gió lạnh sương khuya bước thẩn thơ
Trưa muộn lối về tôi mãi đợi
Tối quanh đường vắng bến trông chờ
Vừa lơi giấc ngủ đêm say mộng
Xưa nhớ lại tìm phút gửi mơ
Vẫn giấc mơ ấy đưa tôi về miền nhớ , hoa vẫn nơi kia hương mờ dĩ vãng …
trước mặt cảnh chùa vắng uy nghiêm … tiếng chuông tĩnh mịch , đài sen
hồng trắng … trong lòng ngỡ đã quên đi ngày tháng ….
Nhân thế cảnh buồn nhớ chuyện xưa
Đắm chìm tâm ảo mộng thôi vừa
Chân kinh mõ tụng hồn qua giấc
Thiện ý lời khuyên mãi đến trưa
Ngần trắng cánh sen hồ ngọc thủy
Nhạt mờ đài thượng cảnh trời mưa
Xuân thu hạ mất quên ngày tháng
Gần lại bến duyên Phật đón đưa
Phúc chốc qua nhanh … cõi xưa ấy mà em trú ngụ đã hoe vàng nỗi nhớ .
Trong giấc mơ tồn tại tôi nghĩ về mùa đông sắp đến … nỗi buồn theo những
bước chân về xứ đón lại mùa xuân với tuổi đời chồng chất mà trong
lòng nỗi nhớ vô biên …..
Mơ thấy lại xưa cảnh đến gần
Mãi buồn ai đợi lối tìm xuân
Chờ qua giấc mộng tình vương vấn
Đợi mãi đêm đông tuyết trắng ngần
Thơ mộng bến về đêm muộn tối
Phật Đài tâm vọng bước quen chân
Bờ tranh phủ cỏ vàng sương muối
Ngơ ngẩn phút quên chuyện thế nhân
Vĩnh Lưu
18.10.2012