Thoáng mộng tây lầu
(lục thủ)
Tây lầu thu tới đẫm sương hồng
Cảnh vắng nghe lòng thoáng quạnh mông
Thả mắt tôi say về hướng bắc
Cúi đầu mộng ảo loạn trời đông
Ẩn xa ánh nguyệt vườn thiên trụ
Lạnh khuất hồ thu cõi tịnh không
Giọt lệ ái tình đời khó giữ
Thương người lỡ bước đã sang sông
Thương nào trả lại cuối bờ sông
Ngoảnh lại nhìn mây tím cảnh không
Vườn cũ lá thu thôi xuống đất
Lầu xưa giấc mộng đã vào đông
Trăm năm tình ái nơi cô độc
Vạn kiếp hồn vương cõi quạnh mông
Nhắm mắt đưa tay về dĩ vãng
Nỗi lòng chìm đắm giữa mơ hồng
Nỗi nhớ con tim rỉ máu hồng
Cô đơn ngày tháng hóa mênh mông
Tay cầm thư cũ buồn trong dạ
Bước vọng tình xưa nhớ buổi đông
Bứt rứt cõi lòng như đã chết
Luyến lưu ngày tháng biết còn không
Thời gian tựa gió trôi đi mãi
Lữ khách chờ ai ở bến sông ?
Bến vắng đò chiều đợi cuối sông
Ngoài kia bóng tối giữa thinh không
Thu tan trời cũng vừa thôi gió
Bóng rũ ngày như đã chớm đông
Đợi mãi bước chân đà mỏi gối
Ngồi lâu ghế đá cũng tê mông
Công viên vắng lặng sầu ray rứt
Đắng cả bờ môi giọt lệ hồng
Trở lại nơi xưa nhớ bóng hồng
Qua đèo hướng bắc dãy Cù Mông
Nhìn sương buổi tối chìm trong gió
Ngắm ánh trăng khuya rũ phía đông
Lặng lẽ đường trôi vào bất tận
Phiêu diêu mơ lạc giữa chân không
Xa nhau từ buổi đêm ly biệt
Vẫn nhớ dù xa cách mấy sông
Tiễn người đứng lặng ở ven sông
Áo mới em đi bước nhẹ không
Thuyền đợi từ khi con nước lớn
Đàn trai tìm đến bóng người đông
Nụ cười ai nói thêm hoan hỉ
Lệ đắng tôi rơi lắm quạnh mông
Vĩnh viễn thôi còn tìm nhau nữa
Lòng nghe vương vấn nét môi hồng
Đông Hòa Nguyễn Chí Hiệp
19.10.2011